Tây Nguyên ngày 7 tháng 2 năm 2004
Lúc 16h00 ngày 16/1/2004 (tức ngày 24/12/2003 âm lịch) NGÓT 200 công an, dân quân, chính quyền, cảnh sát cơ động, cảnh sát giao thông, xe cơ giới được huy động khá rầm rộ đến nhà nguyện Tin Lành tại thôn Kon-Rờ-Bàng xã Quang Vinh, thị xã KonTum. Với lực lượng hùng hậu như thế và với sự yểm trợ của các toán vũ trang tinh nhuệ, chỉ hơn một tiếng đồng hồ nơi thờ phượng Chúa và nơi đi về của con dân Chúa thuộc sắc tộc Bana, Jarai, Xuđăng, Dẽ …. (chi phái Lutheran) ủi sập, tan tành thành đống gạch vụn!!! Dù lòng đầy đau xót cũng không lấn át được lương tâm chúng tôi, chỉ còn dăm ba ngày nữa thì nhân dân ta lại bước vào mùa xuân với tết cổ truyền của dân tộc, tôi muốn mọi suy tư, mọi lương tâm dân Việt khắp mọi nơi được an bình trong xuân mới, không muốn họ tổn thương khi nhận tin này trong dịp tết thiêng liêng nên đành lặng thinh giữ tin tức đau buồn này mãi cho đến ngày hôm nay.
I . SƠ LƯỢC VỀ NGÔI NHÀ NGUYỆN
1. Nhu cầu chân chính.
Đứng trước tình trạng khó khăn của Tin Lành Tây Nguyên nói chung, người Lutheran thuộc các sắc tộc cũng không thoát khỏi sự thách thức về an ninh đối với mình. Theo tin tức của các Mục sư thì hàng ngàn tín hữu bỏ nhóm vì lo sợ chính quyền với lực lượng an ninh dày đặc, hiện nay chỉ còn khoản 2.850 người tín hữu còn trung tín nhóm lại chấp nhận mọi khó khăn. Các nhân sự thì bị bao vây bởi vô vàn tủi nhục đắng cay, liên tục bị bắt bớ đe dọa. Riêng Mục sư Nguyễn Công Chính Giáo Hội trưởng ở tại Tây Nguyên, ông bị tước hộ khẩu, giấy tờ tuỳ thân, kể cả hôn thú cũng không được cấp, dù nghèo khó nhưng ông vẫn mướn hết căn nhà này đến căn nhà khác để thờ phượng và làm nơi tiếp anh em mình, nhưng sao lạ những chủ nhà từ tín đồ đến dân chúng đều “vui mừng tiếp rước và ngậm ngùi tiển đưa!”. Thì ra họ bị một áp lực vô hình nào đó để cô lập ông và ngăn trở chức vụ ông. Mục sư chính với một bà vợ gần sanh nở, thương cảnh người cùng Hầu Việc Chúa, Mục sư Đinh Văn Trực (ngưòi sắc tộc) đã đem ông về cho tá túc tại nhà ông khoảng 9m2 từ nấu ăn, sinh nở, các chấp sự đến cầu nguyện đều gói gọn trong ngần ấy diện tích!!! Có lần Truyền đạo Phạm Ngọc Thạch đến thăm ông vì không có restroom riêng, ông đi ngoài thì bị kẻ lạ mặt hăm dọa.!!!
Trước tình hình bức xúc về đời sống của một Mục sư như thế, các Mục sư Tổng Giáo Hội đã quyết định kêu gọi đóng góp, vay mượn để mua miếng đất khiêm nhường 10m x 72m với giá 45.000.000 VNĐ để xây dựng một nơi thờ phượng cho các sắc tộc Tây Nguyên thuộc phái Mennonite. Sau 3 tháng đóng góp của các anh chị em gồm những người làm công nhân ở Văn Thánh Bình Thạnh, các em bán báo ở Tân Bình, chị em lớn tuổi tiết kiệm ở quận 10 thành phố Sài Gòn, cho đến tận các em thiếu nhi ở Bắc Mỹ làm kế hoạch nhỏ mỗi em đóng góp 1 đồng cùng với số tiền chắt chiu của những người Mennonite Việt Nam tha phương đã đóng góp xây dựng cho các em thiếu nhi sắc tộc có nơi nhóm lại (chúng tôi có danh sách những người đóng góp) nhưng cũng chỉ được 15.000.000 VNĐ để xây dựng Nhà Nguyện, kết quả rất khiêm nhường nhưng đầy nghĩa lớn.
Ngôi nhà nguyện 6m x 12m chưa có tiền tô vách, quét vôi, tráng nền, bên cạnh có 2 phòng, một phòng làm tư thất Mục sư nhưng thật ra làm nơi nằm cho bà Mục sư Chính đang hồi sinh nở, một cái giếng nước để tự túc nước uống. Ngôi nhà nguyện này xây xong chưa xứng đáng được gọi là nhà cấp 4, nhưng vật liệu xây dựng còn nợ dân chúng 25.000.000 VNĐ vì bao gồm công trình phụ đã đẻ ra như thế. Chúng tôi nghĩ xây xong sẽ trả nợ, các sắc tộc đang đói trong kỳ giáp hạt, đóng góp của họ chỉ là phụ công và góp lúa, bắp chẳng có giá trị lớn … Nhưng giờ này nhà nguyện bị đập phá tan tành thành đống gạch vụn khó mà vận động thuyết phục ai đóng góp, họ lấy gì trả nợ nữa” Trong khi đó Ban trị sự là các Truyền đạo sắc tộc nghèo, họ lấy đâu ra tiền””” Ngày nào các chủ nợ cũng vào đòi và mọi sự thiệt hại công an, chính quyền có biết chăng”””
2. Căn cứ pháp lý của Nhà Nguyện
— Về đất: ông Mục sư Nguyễn Công Chính, đại diện cho Tổng Giáo Hội Lutheran Việt nam theo giấy uỷ quyền ngày 23/8/2003. Ông Mục sư Nguyễn Công Chính mua miếng đất này có giấy tờ hợp pháp của ông A Ngoi và bà Y-Ngih dân tộc Bana tại thôn Kon-Rờ-Bàng xã Vinh Quang thị xã Kontum. Giấy CNQSDĐ số 01700 QSDĐ/36 QĐ.UB(TX) do UBND thị xã Kontum, ông Pham Văn Thế ký ngày 13/12/2001, đất này là thổ vườn, là khu dãn dân.
— Căn cứ vào mục đích của việc chuyển nhượng quyền sử dụng đất nầy là vì quyền lợi của đồng bào sắc tộc trong việc tạo lập nơi thờ tự và mở lớp tình thương xoá mù chữ cho các em sắc tộc kém may mắn.
— Căn cứ theo điều 73 luật đất đai bổ sung ngày 02/12/1998, người sử dụng đất có quyền chuyển nhượng.
— Căn cứ vào điều 62 Hiến Pháp Việt Nam “mọi công dân có quyền xây dựng nhà ở”
— Căn cứ vào điều 70 Hiến Pháp Việt Nam ” công dân có quyền tự do tín ngưỡng”
— Căn cứ điều 133 và điều 400 Bộ Luật Dân Sự thì các giao dịch dân sự , hợp đồng miệng vẫn có giá trị.
— Căn cứ vào lập trường của chính phủ Việt Nam thông qua tuyên bố của ông Lê Quang Vịnh (trưởng Ban Tôn Giáo Chính Phủ), bà Phan Thuý Thanh nay là Lê Dũng (phát ngôn bộ Ngoại Giao) lớn tiếng công bố : “Đảng và Nhà Nước Việt Nam luôn tôn trọng và tạo mọi điều kiện cho mọi tôn giáo hoạt động “!”!”
— Căn cứ thực tế : đất của ông A Ngoi là đất thổ vườn, nông thôn riêng lẽ, có dân cư ở, là khu dãn dân, phù hợp qui hoạch. Dân chúng cũng đã xây dựng nhiều nhà ở.
II . HÀNH ĐỘNG CỦA CHÍNH QUYỀN
Hành động của chính quyền thị xã Kontum bất chấp đạo lý, pháp lý lẫn công lý quốc tế. Đang lúc cả một đất nước đồng bào ta chuẩn bị đón năm mới, chính quyền thị xã Kontum ráo riết chuẩn bị về mặt pháp luật để truy diệt đạo Tin Lành như :
1. Ngày 23/12/2003 các tín hữu Mennonite sắp chuẩn bị giáng sinh thì chính quyền vào lập biên bản vi phạm hành chính, đe doạ tinh thần Mục sư Chính và các tín hữu
2. Ngày 12/01/2004 UBND xã Vinh Quang làm tờ trình cưỡng chế ngôi nhà nguyện.
3. Ngày 13/01/2004 phòng QLĐT thị xã Kontum đề nghị cưõng chế đối với nhà nguyện.
4. Ngày 14/01/2004 UBND thị xã Kontum ký quyết định số 05 /QĐ-CT do ông Phạm Văn Thế ký buộc cưỡng chế xây dựng trên đất “lấn chiếm” đây là vu cáo nhằm thoá mạ tôn giáo, lừa bịp dư luận, đất này hợp pháp, có sổ đỏ không lấn chiếm.
5. Ngày 15/01/2004 các khu vực bị công an, cảnh sát giao thông phong toả không cho tín đồ Lutheran nhóm lại tại các Hội Thánh (các tín đồ Công Giáo cũng vậy, không được đi lại, ai ở nhà nấy). Nhà cvác chấp sự bị canh gát và bị chính quyền kích động gây chia rẽ( cụ thể Mục sư Chính gặp ông Nguyễn Văn Dũng thiếu tá công an đội trưởng đội an ninh huyện Sa Thầy tại nhà chấp sự A-Ao, ông Dũng ăn nói ngạo mạn cản trở chấp sự A-Aoh đi xuống nhà Mục sư và đừng tin đạo nữa.
III . HÀNH ĐỘNG KINH HOÀNG
Khi tôi còn học đại học, các giáo sư tâm sự với các sinh viên, họ rất sợ và không muốn chút nào khi thấy cảnh nhà của người dân bị cưỡng chế: kinh hoàng, hãi lắm. Thật vậy khi Giáo sĩ Hiền đến hiện trường gặp gỡ những nhân vật tham gia “hành động kinh hoàng” sáng hôm đó, họ đều lắc đầu “nhiệm vụ phải làm chứ bọn em đâu muốn …. Thấy nó ra sao ấy “””” Tại sao gọi kinh hoàng” :
1. Lúc 10h00 sáng ngày 16/01/2004 cả bản làng Kon- Rờ-Bàng (Kontum) với hơn 90% dân làng là con chiên Thiên Chúa Giáo, lợi dụng lúc Mục sư Chính vắng nhà gần 200 công an (hơn 1 đại đội) gồm công an, lực lượng vũ trang, dân quân, cảnh sát giao thông, cảnh sát cơ động, chính quyền cùng với xe ủi như giữa rừng hoang không người, họ xông vào, không đọc lệnh, không xuất trình giấy tờ …. Như những bầy voi rừng hung hãn họ giày xéo tan tành căn nhà nguyện đơn sơ của người sắc tộc khổ đau, một đời lận đận với niềm tin của mình !
2. Điều kinh hoàng thứ hai không ai có thể hiểu được, vợ Mục sư Chính mới vừa sinh con đầu lòng 4 tháng tuổi đang ẳm con cho bú, một nữ y sĩ và 4 viên sĩ quan công an xông vào giựt con trong tay đem đi mất tích (sau này dân chúng phát hiện bọn chúng đem bỏ cháu bé ở một nghĩa địa cách đó 500 mét). Theo thông tin chúng tôi tìm hiểu thì hai người nữ y sĩ ( tên Liên và tên Mai) xông vào cướp con trên tay bà Mục sư Chính với sự hổ trợ của công an. Sau đó họ không dám đưa con trực tiếp nhưng một người phụ nữ dân tộc đem con đến trả sau khi nhà nguyện bị san bằng! Nghe một tin nữa chưa kiểm chứng dường như đây là lệnh cấp trên, họ làm với tất cả sự nhẫn tâm căm thù với Mục sư Chính, họ bắt cháu bé như là con tin buộc bà Mục sư Chính gào thét vì mất con , mất khả năng phản ứng để cho họ đập phá nhà thờ và chiếm đoạt tất cả!!!
3. Khi vợ Mục sư Chính thấy công an vây đông như kiến chỉ một mình bà ở nhà, mới sinh con nhỏ không thể đối chọi với những chiến sỉ “vô sản chuyên chính” rất hung hăng, bà vội lấy cất sổ đỏ của đất, các hợp đồng mua bán đất lận dưới ngực và chụp được hai tấm hình. Đoàn cưỡng chế mất hết tính người này đang đập phá nhà nguyện và nơi ở của Mục sư Chính, như điên như dại những người “đầy tớ của nhân dân” này lao vào bà Mục sư Chính, một người nữ 22 tuổi đời mới sinh con được 5 tháng, họ xé toan ngực áo cướp đi giấy tờ, giựt máy hình mới vừa bấm họ được mấy tấm dấu ẽm luôn, chẳng những vậy còn đánh đấm bà túi bụi, cho đến lúc tổ công tác của 03 Truyền đạo Giáo hạt Tin Lành Lutheran có mặt tại Kontum 19/01/2004 thì trên người bà Mục sư Chính vẫn còn những vết bầm. Hiện nay vẫn còn những vết sẹo.
4. Đến giờ không thể hiểu nổi tại sao nồi cháo để nuôi sống mẹ con bà Mục sư Chính với con thơ 4 tháng cũng bị mang đi, quần áo tả lót em bé cũng bị tịch thu, kể cả quần áo của ông bà Mục sư Chính, ông bà chỉ còn vỏn vẹn một bộ đồ duy nhất trên người!!! Hủ củ kiệu là thức ăn của vợ chồng một Mục sư nghèo chuyên phục vụ Chúa giữa đồng bào sắc tộc cũng nghèo như ông! Hủ gạo, mắm cũng bị tướt đoạt” Chúng tôi biết họ đã căm thù Mục sư Chính, muốn ông phải kiệt quệ, trống không “sống theo thời kỳ đồ đá” tivi, máy móc, sách vở, xon nồi tất cả tài sản của ông tại sao phải cướp sạch”
5. Hành động kinh hoàng thứ năm: nước uống cần thiết vô cùng cho sự nuôi sống con người mà Thượng Đế đã ban cho để duy trì sự sống của toàn thể mọi loài trên trái đất. Ở Tây Nguyên đào được giếng nước rất công phu, các anh chị em dân tộc rúc sâu trong lòng đất đào được giếng có nước là cả một sự vui mừng, hạnh phúc. Uûi sập nhà, ủi lấp giếng nước, họ nghĩ gì khi làm chuyện này! Ai ai trong sắc tộc Bana từ em thiếu nhi đến người lớn cũng căm hờn hành động khủng khiếp như vậy. Họ diệt luôn nguồn nước uống dùng cho cả hội chúng nhỏ yếu nghèo thiếu của vùng dân tộc sống xa nền văn minh , chịu nhiều thiệt thòi này. Kẻ lãnh đạo, kẻ chịu trách nhiệm họ suy nghĩ như thế nào mà có hành động “cạn tàu ráo máng” với một Mục sư hy sinh đời mình phục vụ Chúa giữa vùng sắc tộc nghèo khó” Khi ra lệnh họ có biết đó là hành động tội ác mà lịch sử sẽ phán xét”
6. Hơn 100 tín hữu Tin Lành Lutheran có mặt kịp thời, cùng 3 Mục sư các hệ phái anh em cũng đến chứng kiến, đống thời cũng có cả ngàn tín đồ Thiên Chúa Giáo người sắc tộc Bana đến, họ sẵn sàng giải cứu ông bà Mục sư Chính và ngôi nhà nguyện tạm này nhưng tất cả đều bất lực đứng nhìn kẻ tàn phá tôn giáo núp danh luật pháp, núp danh “cách mạng” với đầy đủ vũ khí. Lúc này trong vúng ai cũng tận mắt chứng kiến những hàng rào công an, cảnh sát cơ động, lực lượng bộ đội … dày đặc nên không ai làm gì nổi. “Aùc quá ! Aùc quá ! Chính quyền sao ác quá”” Lời của cụ bà Y-Huor 61 tuổi, Ysoan 59 tuổi ở thôn Kon-Rờ-Bàng.
Đối lập với dân chúng chia sẽ sự cảm thông ngậm ngùi, ngày 20/1/2004 chính quyền cho 02 phóng viên phân xã Kontum (01 tên là Nguyễn Việt Dũng, 01 không giới thiệu) theo giấy giới thiệu do ông Phan Tiến Minh trưởng phân xã ký, đến thu thập thông tin đưa lên đài truyền hình và đài phát thanh địa phương với nội dung xuyên tạc là:
– Ông Chính tự ý chuyển nhượng quyền sử dụng đất
– Dụ dỗ người dân tộc để mua đất.
– Ông Chính xây nhà trên đất qui hoạch.
– Đã nhiều lần cưỡng chế mà ông Chính không chấp hành.
04 nội dung theo Mục sư Chính và chúng tôi xác minh đó là do chính quyền tự dựng lên vu khống nhằm đánh lạc hướng dư luận để trấn an dân chúng và xoa dịu người nhẹ dạ cả tin. Đồng thời những tin đồn được truyền đi như sau:
- Ông Chính lấy tiền của Dega để làm nhà hoạt động Dega. Ông Chính là Tin Lành Dega đi dụ dỗ dân chúng chống lại chính quyền”
– Mục sư Chính là “người bất hợp pháp” “pháp luật không công nhận” đi đến đâu chính quyền cũng đuổi đến đó.
– Mục sư Chính có nhiều vợ lắm, đi đến đâu thì có vợ ở đó”
– Bà con đuổi nó đi đừng cho nó ở trong làng, nếu nó ở trong làng thì trước sau gì dân làng cũng bị nhà nước bắt bỏ tù hết.
– Đồng thời mượn danh các Linh Mục để gây chia rẽ các tôn giáo, giữa chấp sự với Mục sư , giữa người không có tôn giáo với người có đạo Tin Lành. Sáng nay, 07/02/2004 Mục sư Đinh Văn Trực (Baptist), Mục sư Nguyễn Công Chính (Lutheran) có đến gặp Linh mục Liên giáo xứ Tân Hương và được Linh mục xác nhận rằng đó là âm mưu chia rẽ. Riêng Linh mục sẽ thông báo với các Linh mục khác và giáo dân để tránh mắc lừa cạm bẩy của chính quyền Kon tum..
7. điều đáng sợ hơn hết không chỉ hậu quả thảm khốc của hành động kinh hoàngtriệt phá cơ sở tôn giáo, triệt phá uy tín người lãnh đạo tôn giáo mà tệ hại hơn là không dám nhìn nhận hành động đàn áp ấy là hành động bách hại tôn giáo. Đó là tệ hại hơn các tệ hại, kinh hoàng của các hành động kinh hoàng! Và đáng khinh hơn hết. Đó là hậu quả hoang tàn của các hành vi khủng bố, đàn áp lại nguỵ trang bởi công vụ, bởi luật pháp …. Và cố gắng chèo chống bởi những luận điệu của kẻ cường bạo trước ánh sáng sự thật, nói rỏ hơn là “chối bai bãi” và ghép tội dân lành khao khát cái “quyền được sống, được mưu cầu hạnh phúc” kể cả hạnh phúc cho linh hồn với Thượng Đế.
Trong quyết định sống sượng để triệt hạ Tin Lành, vu khống là đất chưa có QSDĐ hợp pháp (sự thực là đất có QSDĐ hợp pháp) và là đất lấn chiếm” Hoàn toàn sai sự thật, đất có sổ đỏ mà lấn chiếm ai” (QĐ 186 QĐ-CT ngày 26/12/2003; QĐ số 05/QĐ-CT ngày 14/01/2004 của chủ tịch UBND thị xã Kontum). Chứng tỏ giờ này chính quyền thị xã Kontum vẫn chưa nhìn nhận sai lầm, trái lại cứ ngược ngạo, dựa vào mớ văn bản pháp lý tự ban hành để hại Tin Lành (Trong khi đó một số dân chúng cũng mua đất làm nhà, xây cất riêng lẽ vẫn là chuyện bình thường mà lý do gì lại khiến chính quyền quá hănghái tiêu diệt Tin Lành đến như thế” Các văn bản ấy lại xâm hại đến các quyền cơ bản của công dân, thậm chí đối lập và trấn áp nguyện vọng được sống được có nơi thờ tự của công dân trên quê hương của họ! Thật đáng sợ!!!
IV . KẾT LUẬN
A. Đối với Mục sư Nguyễn Công Chính:
— Qua việc xây dựng nhà nguyện là nơi cầu nguyện, thờ phượng Chúa cho cộng đồng sắc tộc thiểu số nghèo khó quanh năm tại Tây Nguyên, là một nhu cầu chánh đáng mang lại lợi ích cho cho dân lành.
— Xây dựng trên đất có quyền sử dụng đất hợp pháp.
— Xây dựng tạm, nhà không ra nhà, rất đơn giản mà luật qui định không cần giấy phép xây dựng.
— Đất qui hoạch khu dãn dân, phù hợp cho dân cất nhà ở.
— Không phải công trình an ninh quốc gia hay dự án phúc lợi xã hội, không thuộc diện phải cưỡng chế hay giật sập khẩn cấp.
— Việc xây dựng cũng là việc ích lợi cho các dân tộc Bana, Xuđăng, Jarai, Dẽ … thường về hiệp nguyện với Mục sư Chính.
— Cũng là nơi ở của Mục sư Chính, dù là tài sản của giáo hội song cũng được ở, chấm dứt bao nhiêu năm hầu Việc Chúa không có nhà ở. Bà Mục sư Chính an cư có một chổ để mẹ chăm sóc cho con nhỏ, không thể theo chồng đi hầu Việc Chúa khắp Tây Nguyên được … Đây là mục đích của chính quyền chân chính, cần tạo điều kiện cho dân chúng dễ dàng có chổ ở. Trái lại họ lại phá hoại chổ ở của công dân.
B. Đối với việc làm của chính quyền thị xã Kontum.
— Mọi lý luận, khai thác, lợi dụng pháp lý, mọi hành động đều nhắm vào triệt hạ Giáo hạt Tin Lành Mennonite Tây Nguyên.
— Kiêu ngạo tự cho mình có cái quyền sinh sát tôn giáo, thừa nhận ai thì người đó sống, không thừa nhận ai thì người đó phải chết” Chấp nhận ai là Mục sư thì người đó là Mục sư như thế đã cướp quyền định liệu của Thiên Chúa, của Giáo Hội và của giáo dân.
— Dùng mọi phương tiện truyền thông truyền hình, báo chí trong tay tuyên truyền, bôi nhọ những Mục sư phục vụ Chúa cách chơn chất mà không cúi đầu quì lạy trước họ.
— Cướp mọi tài sản của gia đình Mục sư Chính từ giấy tờ cần thiết đến quần áo trẻ em, vật dụng, lương thực … gieo sợ hãi cho các dân tộc, gây ngộ nhận, chia rẽ trong dân chúng , xem Mục sư như một tội phạm cần phải trừng trị để làm gương !!! Khiến gia đình Mục sư Chính lâm vào cảnh “màn trời chiếu đất” trong những ngày tết thật thảm thương (vợ chồng Mục sư Chính và con nhỏ được đồng bào sắc tộc dựng một cái chòi nhỏ cạnh đống đổ nát của nhà nguyện.)
— Kết quả việc làm của chính quyền là gây thiệt hại danh dự, tài sản, niềm tin của các sắc tộc Tây Nguyên và gây sự phẫn uất của họ đối với chính quyền.
— Chứng minh một thực tế đang tồn tại là Tin Lành tại Tây Nguyên là đối tượng không khoan nhượng từ các quyết định cứng rắn của chính quyền.
— Quyền và lợi ích quá bình thường của một công dân sống trên đất nước mình vẫn chưa được hưởng ( xây dựng nơi thờ phượng Đấng Tối Cao một cách giản dị, tạm bợ mà vẫn bị triệt hạ!)
LỜI KÊU GỌI :
1. Xin tất cả các anh chị em Cơ Đốc Nhân khắp nơi cầu nguyện cho Mục sư Nguyễn Công Chính và các Cơ Đốc Nhân Tây Nguyên, xin Đức Chúa Trời tra tay thực hiện sự công bằng cho dân sự Ngài.
2. Yêu cầu chính quyền thị xã Kontum trả lại tài sản cá nhân cho gia đình Mục sư Chính, đền bù thiệt hại vì ngôi nhà nguỵên bị phá huỷ.
3. Ngưng ngay mọi tuyên truyền bôi nhọ, bêu rếu Tin Lành, chấm dứt đàn áp những người Hầu Việc Chúa bằng mọi hình thức.
LỜI CẢNH BÁO :
Nếu quí vị không có lòng ăn năn hối cải, đền bù thiệt hại thì như Lời Đức Chúa Trời phán “Ai đụng đến Hội Thánh Ngài là đá vào mũi nhọn, Ngài sẽ bảo vệ Hội Thánh Ngài như con ngươi của mắt mình” và xin quí vị xem Kinh Thánh sách Phục Truyền Luật Lệ Ký 28:15-68 số phận của quí vị sẽ bị định đoạt như thế. Cho dù quí vị được một quốc gia nào đó hổ trợ hay sự bao che của quyền lực nào dù đó là chính khách đang lên ở phương Tây đi chăng nữa thì quí vị cũng không thoát khỏi sự đoán phạt của Đấng Tối Cao.
Giáo Hội Liên Hữu Tin lành Lutheran Việt Nam
Tổng thư ký
Mục sư Trương Trí Hiền